Có lẽ tôi sẽ không bao giờ quay lại Việt Nam du lịch nữa trừ
khi có 1 cô gái nào yêu tôi và muốn cùng tôi đến Việt Nam hoặc công việc của
tôi có liên quan đến Việt Nam! Có nhiều người bạn đã hỏi tôi tại sao lại như vậy?
tại sao lại không thích đất nước Việt Nam trong khi đó rất nhiều khách du lịch
họ đã đi và đều muốn quay lại!
Vào năm 2007 tôi đã đến Việt Nam trong một chuyến du lịch và
sau đó tôi đã không muốn quay lại đó nữa, những điều tôi kể sau đây sẽ biện
minh cho quyết định của tôi. Mặc dù mỗi người có một cảm nhận và cách du lịch
khác nhau nhưng tôi có lý do của riêng tôi. Tôi thấy bị đối xử tồi, bị lừa gạt,
bị thiếu sự tôn trọng tối thiểu và gặp rất nhiều phiền toái ở Việt Nam!
Tôi gặp rất nhiều người bán hàng trên đường phố, họ đã bán đắt
cho tôi. Bà bán bánh mỳ đã không trả lại tiền thừa cho tôi. Bà bán hàng ăn bên
lề đường cũng vậy, bà đã bán đắt hơn cái giá bình thường, vì tôi đã quan sát những
người trước họ cũng ăn 1 bát Phở giống tôi nhưng tiền thì lại khác. Ông lái
taxi cũng lừa gạt tôi để lấy thêm 50 nghìn khoảng hơn 2 đô gì đó. Vấn đề ở đây
không phải là tiền mà là cách họ hành xử đối với người đi du lịch làm cho tôi cảm
thấy thật sự không thoải mái. Cứ lúc nào đi ra đường tôi lại phải cẩn trọng với
những gì mình mua, những phương tiện mình đi, những đồ mình ăn và đặc biệt với
những người bán hàng rong trên phố.
Ở Hội An khi tôi vào cửa hàng bán quần áo, người chủ quán đã
cố giữ tôi lại nài nỉ thậm chí là còn kéo áo tôi cho đến khi tôi mua được 1 cái
gì đó trong cửa hàng của họ.
Còn khi tôi đi Hạ Long, công ty đặt tour đã không báo trước
cho tôi tình trạng hết phòng và khi tôi lên tàu mới được báo là sẽ có một người
nữa ở cùng phòng với tôi. Khi tôi thắc mắc thì họ chỉ giải thích là lượng khách quá đông
nên phải như vậy. Nếu không vì Ha Long Bay quá đẹp thì tôi đã bỏ chuyến du lịch
đó rồi.
Một trong những việc tồi tệ nhất là khi tôi bắt xe bus từ Đồng
bằng Sông Cửu Long về TP Hồ Chí Minh, khi xe bus dừng nghỉ tôi xuống mua một loại nước đại
loại như nước chanh và có đường được đóng trong 1 cái cốc nhựa. Người phụ nữ
bán hàng nhìn vào mặt tôi và cười nói với bạn bà ấy, bà ấy nói với bạn bà ấy là
bà sẽ lấy đắt hơn bình thường vì bà nghĩ tôi là Tây không biết gì cả và nhìn
tôi cười như tôi là một thằng ngốc vừa mới được sinh ra trên đời. Tôi biết được
thông tin đó từ người bạn đi cùng chuyến xe với tôi, chị là người Mỹ gốc Việt
nên chị hiểu hết những gì bà bán nước đang nói và chuẩn bị làm với tôi. Tôi lôi
ví và trả bà đúng số tiền mà cốc nước
kia đáng giá, không hơn! Tôi cũng nói với bà bán nước là Bà là người xấu tính
và tôi bỏ đi.
Ảnh Phố cổ Hội An
Tôi tưởng những điều xấu đó chỉ có mình tôi mắc phải khi ở
Việt Nam, tôi đã an ủi mình bằng cái suy nghĩ số tôi không may hoặc bắt gặp 1 số
người không tốt trong ngày. Nhưng sau khi nói chuyện với một số du khách khác
tôi đã có được câu trả lời, tại sao đến 95% khách du lịch không quay lại Việt
Nam. Họ đều kể với tôi về những câu chuyện bị lừa gạt, bị nói dối và họ cảm thấy
không được chào đón ở đất nước này.
Tôi cũng gặp nhất nhiều du khách họ thích chuyến đi của họ ở
Việt Nam. Tôi tự hỏi tại sao lại như vậy? tại sao họ không bị như tôi? Vâng, có
một sự khác biệt giữa các khách du lịch sang trọng và du lịch bụi. Trong khi ở
Nha Trang tôi đã gặp 1 giáo viên tiếng anh, Anh đã ở Việt Nam trong nhiều năm
và anh có nói: Người Việt Nam được dạy rằng tất cả các vấn đề của họ là do
phương Tây, đặc biệt do Pháp và Mỹ trong thời chiến tranh mang lại và trong suy
nghĩ của người Việt Nam thì Tây nợ dân Việt Nam rất nhiều. Họ hy vọng người Tây
đến Việt Nam để tiêu tiền và Tây có rất nhiều tiền vì vậy khi thấy du khách Tây họ cố gắng để lấy được tiền của du khách, họ sẽ nhìn vào bạn và đoán bạn là thể
loại nào Tây ba lô không có tiền hay Tây sang trọng có tiền, từ đó họ sẽ có
cách đối xử với bạn. Những người tiêu nhiều tiền thì được đối xử khá tốt, còn
những người họ cho là du lịch bụi thì họ ngay lập tức tỏ thái độ, sự thiếu tôn
trọng thậm chí lừa gạt và chơi đểu bạn. Tôi không biết điều này có phải
là sự thực hay không, nhưng những gì tôi thấy và trải qua nó có ý nghĩa rất nhiều
đối với tôi.
Tôi không ở đây để kết án Việt Nam hoặc người Việt
Nam, tôi không tin rằng tất cả mọi người đều xấu hay thô lỗ. Tôi chỉ có kinh
nghiệm du lịch của tôi để phản ánh. Bạn nên đi và cảm nhận cho tâm trí của
riêng bạn.
Sau ba tuần ở Việt Nam, tôi không thể nhận ra đủ nhanh. Tại sao tôi
muốn ở lại một quốc gia đối xử với tôi như thế? Tại sao tôi không bao giờ muốn
quay trở lại? Tôi không quan tâm rằng họ đã cố gắng để bán quá đắt cho tôi. Nó
không phải về tiền bạc, tôi rất sẵn lòng trả nhiều tiền hơn nếu tôi thấy được sự tôn trọng và mến khách.
Nhưng chỉ vì tôi là một Tây ba lô không có nghĩa là tôi không xứng
đáng nhận được sự tôn trọng. Tôi đã không cần họ đối xử với tôi như ông hoàng, chỉ
cần tôn trọng cơ bản. Và tôi không bao giờ cảm thấy được tôn trọng ở Việt Nam.
Tôi cảm thấy như có người nhìn tôi không phải là một con người.
Nhưng chỉ vì tôi không thích Việt Nam không có nghĩa là bạn
không nên đi. Đây là kinh nghiệm của tôi, nhưng bạn nên đi và cảm nhận đất nước
này, hay đi cho bản thân bạn và tận hưởng những cảnh đẹp ở Việt Nam.
Cảm nhận của 1 du khách khi đi du lịch tại Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét